Ngay khi rời khỏi con đường nhựa chạy vào con đường đất gồ ghề, quanh co khúc khuỷu, thời gian như chạy ngược. Những ngôi nhà cũ kỹ tồi tàn, vây quanh bởi những hàng cây già nua không tuổi, trông như những nơi cư ngụ của thế kỷ trước. Những nghĩa trang cũ với cỏ dại mọc đầy che khuất cả những tấm mộ bia đã hao mòn cùng gió mưa, năm tháng càng tạo thêm vẻ thê lương cho vùng đất bị bỏ hoang đang đi dần vào quên lãng.
Tuy khung cảnh ảm đạm thê lương của vùng đất bị lãng quên này không phải là khung cảnh thích hợp cho những ngày trăng mật, đôi vợ chồng mới cưới không hề để ý khi họ chỉ muốn tới nơi để khởi sự bước vào một cuộc phiêu lưu mới, khởi đầu một cuộc sống bên nhau.
Cả hai vừa rời khỏi mái trường, vừa thành hôn, và tài sản của hai người chỉ vỏn vẹn có khoảng mười ngàn đồng và một chiếc xe hơi cũ. Công việc thật hiếm hoi và họ không đủ khả năng thuê một căn nhà, ngay cả một căn phòng nhỏ, tương đối sạch sẽ tại Sài Gòn, vì thế, họ đã vui vẻ nhận lời tới cư ngụ miễn phí tại một bất động sản trong vùng Bảo Lộc. Đối với họ, sự hoang vu của vùng đồi núi lại vô cùng hấp dẫn.
Theo lời người giới thiệu thì nơi họ sắp tới nguyên là ngôi nhà dành cho người làm vườn trong một cơ sở rộng hàng trăm mẫu tây đã bị bỏ hoang từ mấy chục năm qua. Tòa nhà chính vĩ đại như một tòa lâu đài với ba mươi phòng, được xây bởi một người Âu châu bí mật từ đầu thế kỷ thứ 19. Ông ta là một người rất giàu nhưng lại thích sống đời ẩn dật sau những bức tường cao, sau những hàng rào sắt và những rào cản vô hình trong một thế giới riêng tự Những hòn đá xây nhà được đưa sang từ nước Đức của ông. Ngay cả những người giúp việc trong nhà cũng được gởi tới từ nhiều quốc gia Âu châu, và tòa nhà được điều hành không khác gì một lâu đài thời trung cổ.
Không lâu sau khi ông chết, vợ chồng một đứa cháu trai - người thừa kế - từ Hòa Lan tới ngụ tại đây cho đến khi từ trần nhiều năm sau đó. Người này có nhiều con cháu, và bất động sản được khai phá thành một khu nông trại và lâm sản trù phú với các chủ nhân tốt bụng và hiếu khách. Tuy nhiên cũng như cha ông của họ, họ hoàn toàn giữ im lặng về nguồn gốc gia đình. Những người kế nghiệp bất động sản tiếp tục cư ngụ tại đây, cho tới khi những người cuối cùng bị phá sản vì việc sụp đổ của thị trường chứng khoán quốc tế vào năm 1929. Sau đó, bất động sản bị bỏ hoang và một số người được mướn thay nhau giữ đất.
Tòa nhà vĩ đại đã một thời ngự trị toàn khu vực, bây giờ hoàn toàn đổ nát và hoang phế. Ngôi vườn từng lộng lẫy một thời chỉ còn là một rừng cỏ dại. Và bất động sản đang chờ đợi những phát súng ân huệ cuối cùng.
Tuy nhiên Tân và Thoa không biết gì về quá khứ của bất động sản này. Họ chỉ biết rằng họ có cơ hội hưởng tuần trăng mật bên nhau trong suốt mùa hè mà không tốn một xu tiền mướn. Đổi lại, họ chỉ phải hướng dẫn những ai muốn mua tới xem bất động sản trong thời gian họ ở đây.
Dĩ nhiên nơi cư ngụ này không có những tiện nghi như nơi thành thị, nhất là không có điện tuy có những ngọn đèn dầu lớn và một cái lò sưởi trong ngôi nhà dành cho người làm vườn, nơi họ sẽ cư ngụ. Tuy nhiên Tân và Thoa không để ý tới những tiện nghi vì họ còn trẻ và cùng có maù phiêu lưu. Trên bất động sản vẫn còn một số cây ăn trái, một hồ nước nhỏ và những con đường rừng để họ thám hiểm.
Trước khi rời Sài Gòn, họ đã được ngân hàng dặn dò là phải ghé lại một địa chỉ gần chợ Bảo Lộc, cách bất động sản 25 cây số, tìm gặp một ông già tên Đại, người cuối cùng trông coi bất động sản. Già Đại sẽ đưa họ tới bất động sản, đưa họ đi quanh vùng đất bao la này để họ làm quen.
Già Đại, khoảng gần bẩy mươi, khuôn mặt xương xương với mái tóc bạc phơ, nhìn họ:
- À, thế ra ông bà là người sẽ tới ở tại bất động sản von Niemand đấy à!
Rồi ông theo Tân và Thoa ra xe, leo lên ngồi ghế sau. Khi xe bắt đầu chạy, già Đại bắt đầu chỉ đường:
- Quẹo trái cách đây khoảng hai trăm thước.
Không thấy chỗ quẹo nào hết, nhưng Tân cũng chạy chậm lại, và chỉ khoảng nửa phút sau xe đã tới một con đường nhỏ ở bên trái. Bên lề phải của con đường là một tấm bảng với hàng chữ chỉ còn mờ mờ "Đường riêng - Cấm người lạ". Con đường quanh co đầy những ổ gà nằm giữa hai cánh rừng rậm rạp, thỉnh thoảng lại có những vũng nước tù. Nhiều cây chết vẫn đứng thẳng bên những cây tươi. Một số cây khác, bị mục hoặc đã chết, nằm xiêu vẹo đủ hướng. Thấy Thoa nhăn mặt, già Đại lên tiếng:
- Mấy năm trước, có mấy người ở xưởng cưa lên đây, nhưng họ chê mấy cây này và không trở lại nữa.
truyen nguoi lon | wap8x.mobi| anh tu suong|truyen teen | tai apk tai game android | kho tai game java kho tải game android | Game cho android | game android free tai game java| truyen teen | kho game|sms chuc tet 2013 | tin nhan sms|game dua xe|kho game android | goc anh sex | game mobile | game hot|sms 8-3 I anh sex 2013Itruyen it
wap viet
<