http://thumbnail4.xalo.vn/Image/?url=http%253A%252F%252F24hcm02.24hstatic.com%252Fupload%252Fnews%252F2011-07-16%252F1310834781-CHONG-DANH-1.jpg&type=JPEG&w=620&h=480&crop=top&v=1edf01412e43d5132369b849c499d4e9&q=85 [/img]
Hôm đó đã 4 giờ sáng nhưng anh ấy còn định gọi điện về cho bố mẹ tôi biết vì nghĩ rằng, tôi đã tra tấn tinh thần mẹ chồng thì anh ấy cũng sẽ làm vậy với bố mẹ tôi ( Trước đây, đã hơn một lần anh ấy làm như vậy ). Mẹ anh ấy thấy vợ chồng ồn ào thì bỏ lên nhà và bà đã rất giận khi nghe anh ấy nói lại, “Cô ấy chửi cả mẹ” . Hôm sau, tôi đã giải thích để mẹ chồng hiểu nhưng bà không nghe và bà cứ vin vào đó để chì chiết tôi và bênh con trai bà. Tôi cũng biết mình đã sai khi nặng lời với chồng nhưng khi đó, tôi không thể kiềm chế được sự giận dữ khi anh chửi bố mẹ tôi như vậy!
Từ đó, mỗi khi đến bữa ăn , bà lại nói cạnh khoé tôi, còn chồng tôi thì bỏ mặc 2 mẹ con tôi, không hỏi han, cũng chẳng quan tâm, chăm sóc ... Đêm con khóc, tôi vừa một tay bế con, một tay pha sữa cho con, còn chồng vẫn ngủ ngon lành như không có chuyện gì xảy ra. Thời điểm đó, không khí gia đình vô cùng nặng nề… trong khi đó, tôi còn phải ôn thi tốt nghiệp văn bằng 2. Ngày thi gần đến nhưng chồng không trông bé cho tôi ôn thi, anh vẫn mặc nhiên bỏ mặc mẹ con tôi như thế!
Hôm ấy, có mẹ chồng và chồng tôi ngồi đấy, tôi đã xin phép bà để cho mẹ con tôi sang nhà chị ở để chị trông con giúp tôi ôn thi. Tôi cho con sang nhà chị hôm trước thì hôm sau, chồng tôi mới sang thăm con.
Những ngày sau đó, anh ấy cũng không hề đến thăm con. Mặc dù từ nhà anh sang nhà chị gái tôi chưa tới 2 km nhưng hơn một tháng trời, anh ấy không nhắn tin hay gọi điện thoại hỏi han xem con cái thế nào.
Khi biết tôi thi xong nhưng anh cũng không sang đón hai mẹ con về. Tài khoản lương của anh ấy cũng đã rút sạch, lúc đi tôi không cầm theo tiền nên mọi chi phí cho bé con đều do chị gái tôi mua hết. Tôi nhận thấy rằng, anh ấy cư xử như vậy là cố tình đẩy mẹ con tôi vào bước đường cùng...Có thể anh ấy nghĩ rằng con tôi còn quá bé, bố mẹ tôi lại ở xa, tiền tôi không có, không biết bấu víu vào đâu nên anh ấy đối xử với tôi thế nào cũng được (vì lúc cãi nhau anh ấy chửi rủa, “ Tao chấp cả nhà mày làm gì được tao ”). Anh ấy rút hết tiền mà không để cho tôi một đồng nào để mua sữa cho con thì hỏi xem con tôi sống như thế nào?
Gia đình tôi thấy thái độ của anh ấy như vậy cũng khó để vợ chồng hàn gắn nên khuyên tôi suy nghĩ về quyết định ly hôn. Cũng may ở thời điểm đó, nhờ gia đình giúp đỡ nên mẹ con tôi đã mua được một ngôi nhà nhỏ và tôi đã làm đơn ly hôn. Khi tôi đưa đơn ly hôn cho anh, lúc đó anh mới hỏi “Con ở đâu?”…
Tôi hận anh ấy vì đã đuổi mẹ con tôi đi trong lúc con còn quá nhỏ, sau đó lại bỏ mặc chúng tôi đói khát ở bên nhà chị gái nên tôi không muốn cho anh biết nơi mẹ con tôi đang ở. Tôi hỏi lý do " vì sao anh không sang thăm con ?" thì anh bảo, “ D o tôi bận đi công tác nên không thăm con được”, nhưng tôi biết đấy chỉ là lý do để biện minh cho hành động thiếu trách nhiệm của anh. Nếu như anh đã quan tâm và yêu thương vợ con thật sự thì thiếu gì cách để anh thể hiện?
Anh ấy còn nói, “Từ khi cô đưa con đi là coi như chúng ta đã ly dị rồi. Từ giờ tôi muốn đi với ai là quyền của tôi, cô không đựoc can thiệp vào chuyện của tôi nữa...”.
Sau đó, nghĩ đến cảnh con mình khổ sở vì thiếu tình thương của bố từ nhỏ nên tôi đã cho anh đến nhà thăm con, lúc đó con tôi đã được 5 tháng. Cũng xin nói thêm là thời điểm đó, anh ấy được lên chức phó phòng, lương tháng được chục triệu nhưng anh chỉ đồng ý cấp dưỡng cho con tôi 1 triệu/tháng. Mãi đến khi ra toà anh ấy mới đồng ý chu cấp cho con hơn mức đó.
Những tưởng tôi không thể vượt qua cú sốc quá lớn ấy nhưng nhờ sự quan tâm đùm bọc của gia đình nên mẹ con tôi đã dần vượt qua được những khó khăn